Có tên trong danh sách tầm soát tim tại bệnh viện Vĩnh Đức thứ 7 tuần này nhưng chẳng hiểu nhầm nhọt ngày giờ sao sáng nay hai bà cháu dắt díu nhau ra viện. Buổi sáng bệnh viện đông nhưng được tin hai bà cháu nhầm ngày Bác Nhật – Trưởng khoa Nội A vẫn cấp tốc điện thoại lại mình: “Cho bé lên anh khám luôn em, họ đã mất công ra tới đây rồi”
Vậy là chương trình tầm soát tim mở màn theo cách như thế! Vừa thấy bé bác Nhật đã hỏi han ngay về đôi chân teo cứng. Các bác nhìn chuyên môn nhưng mình thì biết vì sao chân bé như vậy vì hoàn cảnh này mình nắm rất rõ, trước đây mình cũng đã từng hỗ trợ kinh phí cho em 1 lần khi mình còn làm báo. Ba mẹ sinh em khi chỉ mới học lớp 12, được vài tháng thì ba mất vì tai nạn giao thông mẹ em cũng có chồng khác, em được trả về cho nội. Bà nội già cả nghèo khó cũng không biết chữa trị cho cháu từ đâu, vậy là hai ba cháu dắt díu nhau đi tập vật lý trị liệu. Cứ tập vậy thôi còn đi được hay không thì không biết. Hằng ngày bà nội và bà cố thay nhau bồng bế nhưng em đã 8 tuổi cũng đã quá sức của một người già.
Từ thông tin của bác Nhật, bác Nhân – Phó trưởng khoa ngoại chấn thương chỉnh hình có mặt ngay để xem bệnh cho em. Rồi cảm xúc vỡ òa khi bác Nhân lên phương án sơ bộ và khẳng định “bác mổ được”, gia đình hãy đồng hành để em có cuộc đời thứ 2. Chi phí mổ như thế nào sẽ có cách tháo gỡ để gánh vác cùng gia đình.
Tối nay đi làm về mình hẹn gặp bà Ngoại và mẹ bé ngay để truyền đạt lại lời của 2 bác, rằng trên hành trình này gia đình phải nỗ lực kiên trì bởi cơ hội để em đi lại được là rất lớn.
Một cảm xúc dịu dàng khi nhìn thấy 2 bác nhiệt tình và niềm vui long lanh trong mắt bà nội. Trên hết mình cảm thấy biết ơn vì công việc hiện tại có thể giúp mình hoàn thiện thêm những gì mình đã làm nhưng còn dang dở trước đây. Một cơ hội thật đáng quí mà đôi khi chỉ có sự nhầm nhọt ngày tháng một chút, nhân duyên một chút lại biết đâu thay đổi cuộc đời của cả một con người!
Chương trình Tầm soát tim miễn phí cho trẻ có hoàn cảnh khó khăn của bệnh viện đa khoa Vĩnh Đức còn chưa kịp khởi đầu nhưng những giá trị nhân văn đã kịp khởi đi như thế….



